Little Forest (Tập 1 + 2)
Komori… Xa đến vậy. Muốn mua món gì phải đạp xe tối thiểu nửa tiếng. Ở cách internet và điện thoại di động cả ngày đường chim bay. Quán bar, tàu điện ngầm và phố xá đông đúc ở ngoài tầm tay. Và biệt lập với bon chen phải hàng mùa ánh sáng. Nhưng Komori… Lại cũng gần đến thế. Thả tay xuống bờ hè là có đĩa rau. Lướt qua hàng rào là có bát canh. Đi vài bước đồng rừng là mang về thực phẩm linh đình sáng chiều tối.
Komori… Xa đến vậy. Muốn mua món gì phải đạp xe tối thiểu nửa tiếng. Ở cách internet và điện thoại di động cả ngày đường chim bay. Quán bar, tàu điện ngầm và phố xá đông đúc ở ngoài tầm tay. Và biệt lập với bon chen phải hàng mùa ánh sáng. Nhưng Komori… Lại cũng gần đến thế. Thả tay xuống bờ hè là có đĩa rau. Lướt qua hàng rào là có bát canh. Đi vài bước đồng rừng là mang về thực phẩm linh đình sáng chiều tối. Nhân vật chính nói, món ăn là tấm gương phản chiếu trái tim, còn gì gần gụi và dễ đi vào bản thể hơn ăn hơn uống. Không yêu đương đưa đón, không tán tỉnh giận hờn, bổ củi trong lúc chờ tan giá, làm cỏ trong lúc chờ rau lên, chẳng có gì xáo trộn nhịp sống dịu êm, những nốt bổng trầm duy nhất là gió nổi sương rơi, là thiên nhiên qua các mùa luân chuyển. Komori gần mà xa ấy, là nơi Ichiko chọn để trốn chạy vấp váp khó khăn. Trở về từ đô hội huyên náo, cô tìm lãng quên trong lối sinh hoạt của một nhà nông, sáng dậy miệt mài làm việc tối nghỉ ngơi, chỉ nhớ đến thời gian khi các nguyên liệu xung quanh thay dạng đổi màu hoặc các hiện tượng tự nhiên đặc trưng xuất hiện. Trong lúc tìm quên, cô lại vô thức thực hiện cuộc đối thoại với nội tâm và tìm ra điều mình mong muốn nhất. Komori bởi thế, từ một chỗ náu nương tạm thời, đã trở thành nơi dừng chân mãi mãi. Làm nền cho sự thay đổi về giá trị quan ấy là một thiên nhiên hăng say lặng thầm và tình cảm làng quê ân cần bộc trực. Bên Ichiko từ đó, là bình yên cuộc đời, luôn có bốn mùa trời và đất.